Giới thiệu
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa
Thể loại: ngôn tình, cổ đại
Số chương: 130 chương
Editor: Nhà trên cây
Bìa: ANRM
Người là vảy giáp chắn mọi đao thương, cũng là chân tình vừa chạm đã đổ của ta.
Tiên hiệp vô hạn lưu, HE, nữ chính bốn lần trở lại năm đó, thay đổi vận mệnh của mình và tất cả những người xung quanh.
Nữ chính tâm cơ vs nam chính tên chó.
Một
Hoàng Nhưỡng thành một hoạt tử nhân*, bị cầm tù trong mật thất.
Giám Chính Ti Thiên giám Đệ Nhất Thu đã cứu nàng ra.
— sau đó kỳ cọ tắm rửa đen sì hết năm thùng nước.
(*): người xác sống, không thể cử động, không thể nói chỉ có ý thức
Hai
Giám Chính Ti Thiên giám mới làm một món ‘thủ biện*’, đẹp đẽ tinh xảo dị thường. Cả đám càng nhìn càng thấy giống một cô gái.
— là cái cô cự tuyệt Giám Chính nhà mình đi lấy Tông chủ Đệ nhất Tiên tông, Hoàng Nhưỡng!
Chả nhẽ Giám Chính nhà mình thực sự không qua được dớp này, nhớ nhung thành cuồng. Nên mới làm một… Tạ phu nhân giả?!
Cả đám: Kinh!
(*): mô hình mô phỏng, thường có hình người
Ba
Trên đường dài, Giám chính đại nhân bỗng dừng bước.
Cả đám lập tức rút đao đề phòng, thì thấy tự dưng ngài bước vào một tiệm bán son phấn.
Tiệm, son, phấn?!
Sau nửa canh giờ, cả đám xách nào là bình nọ lọ chai, điểm chân mày, phấn xoa trán, son hoa đào, cao mẫu đơn các thứ giúp Giám chính đại nhân, bước ra tiệm son phấn, lòng đầy cảm giác hoang đường ‘Ta là ai, đây là đâu’.
Bốn
Hoàng Nhưỡng đi một mạch vào phòng Giám chính đại nhân, ngồi xuống giường y.
Giám chính đại nhân rất tự giác ngồi xuống, tháo giày thêu cho nàng. Đang tháo đến dây buộc vớ lưới, Hoàng Nhưỡng sực tỉnh, tung một đá uất cả tim.
Giám chính xách vớ Hoàng Nhưỡng, ngắm mặt Hoàng Nhưỡng, rồi lại nghía chân.
Chuyện hèn mọn như ri, mình lại làm tự nhiên trôi chảy rứa, giống như đã từng rất nhiều lần làm giúp cô nàng rồi ấy.
Chả lẽ ở trước mặt cô nàng, mình lại có nô tính mà không biết?
Kinh!!
Năm
Tiệc đầy tháng tiểu điện hạ, đầy đủ mặt quan viên triều đình.
Hoàng Nhưỡng mặc kệ cả, nhặt được bữa ăn ngon, đang chuẩn bị ních cho no căng.
Nàng nhấp một ngụm trà chuẩn bị nuốt một nuốt bánh ngọt trong mồm.
Đột nhiên có người bên cạnh nói: “Mặt Bát Thập Lục Điện hạ thật đầy phúc tướng, nhìn yêu cực.”
“Phụt —” Hoàng Nhưỡng phun một miệng trà đầy đất.
… Chẳng thể nào ngờ, ta đã từng uống tiệc đầy tháng của phu quân mình.
Lập ý: Thừa nhận thất bại, kịp thời quay đầu, hoà giải với chính mình.